Đời người, phúc họa tương
y, trong họa tất đã có phúc. Vậy nên, suy nghĩ một chút, khi gặp khó khăn thống
khổ chẳng phải chính là lúc để rèn luyện cho mình một ý chí kiên cường, một
tinh thần vững chãi.
Bình an là
phúc:
Suy nghĩ một chút, trên đời có bao nhiêu người đang phải chịu cảnh chiến tranh
loạn lạc, đang sống trong tranh đấu, hiểm nguy. Chúng ta được sống trong bình
an thì nhất định là đại phúc.
Khỏe mạnh
là phúc:
Suy nghĩ một chút, mỗi ngày trên thế gian có biết bao nhiêu người đã khuất, bao
nhiêu người bị thương, bao nhiêu người nằm viện. Chúng ta khỏe mạnh, tráng
kiệt, vậy không phải đã là có phúc rồi sao?
Khờ khạo là
phúc:
Suy nghĩ một chút, xưa nay có bao nhiêu người thông minh quá lại bị thông minh
hại, vậy nên có lúc chỉ muốn làm kẻ khờ. Thông minh khó, khờ khạo khó, từ thông
minh chuyển sang khờ khạo càng khó, buông tay ra, lùi một bước, lòng yên ổn.
Chịu thiệt
là phúc: Suy
nghĩ một chút, trên đời có bao nhiêu người khôn lanh, rốt cuộc có mấy người là
khôn thực sự. Có rất nhiều người cam chịu thiệt thòi, luôn phải gánh chịu thiệt
hơn, nhưng từ xưa đến nay, người cam chịu thiệt thòi so với người khôn lanh thì
luôn hạnh phúc hơn.
Kính dâng
là phúc:
Suy nghĩ một chút, trời đất tại vì sao có thể lâu dài vậy? Bởi vì trời đất
không phải vì chính mình mà tồn tại, cho nên mới lâu dài. Ánh nắng mặt trời,
không khí tại sao có thể dài lâu vậy? Bởi vì mặt trời, không khí bằng lòng giao
hết cho muôn loài, cho nên mới lâu dài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét