8 tháng 12, 2017

CHÀNG ĐỪNG GHEN EM

Nguyễn Thị Hạnh Loan



Em mỉm cười khi bỗng thấy chàng ghen
Đàn ông ghen sao dễ thương quá thể
Cái dấm dẳng nghiêm trang mà ngộ thế
Em thật vui mừng khi bỗng thấy chàng ghen


Em là của chàng mà sao cứ huyên thuyên
Thơ viết tặng ai mà nỗi niềm nghẹn ứ
Câu hát cho ai mà thật nhiều tâm sự
Chẳng lẽ chàng không duy nhất với em?

Chẳng lẽ chàng không kề gối đêm đêm
Không lặng lẽ hôn em rồi lại ngắm
Không thao thức khi đông về rất lạnh
Nhớ một vòng tay rất ấm ở bên mình

Khi đã yêu ai cũng kẻ say tình
Ghen một chút để giật mình nhận biết
Ta yêu nhiều không hay chỉ vờ tha thiết
Cảm xúc nào cũng khờ dại mà thôi !

Chàng đừng ghen với ánh mắt, bờ môi
Đừng lo lắng khi tiết trời thay đổi
Em giống như mây thay màu bối rối
Nhưng chỉ lang thang mãi dưới một vòm trời

Và chỉ thích yêu một chàng ngốc mà thôi
Bởi kẻ ngốc mới là người chân thật
Mới ngô nghê với tấm tình ngây ngất...
Nên em hạnh phúc vô cùng khi bỗng thấy chàng ghen...


6.12.2017.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét