24 tháng 7, 2018

CHÀNG (1)

Nguyễn Thị Hạnh Loan




Em khờ khạo trước những lời đường mật
Lãng quên chàng trong phút chốc tình say
Rồi ngờ đâu con kỳ nhông cảm xúc
Bỗng hiện hình trong chiếc áo em thay

Chàng biết rõ trời xanh khi phản trắc
Là mây đen u ám báo mưa dông
Dù lý lẽ cuối cùng em ngụy biện
Đo sông sâu ai đo được cõi lòng

Chàng là gương - Em soi mình thật rõ
Em giấu vào đâu những toan tính khôn lường
Mỗi cử động, bước đi chàng thấu tỏ
Những nghĩ suy, khao khát cũng am tường

Chàng không biết nói những lời ong bướm
Nhưng trái tim tứa máu bởi yêu thương
Em bật khóc giữa ngàn điều ngang trái
Có những khi em là kẻ vong tình

Ai đã nói tình yêu nhiều nước mắt
Khóc được vì nhau mới vẹn những chân tình
Mới biết được khổ đau là hạnh phúc
Khi lòng người đối diện với điêu linh

Em bừng tỉnh giữa vườn hồng mê đắm
Chàng trồng cho em dẫu mưa nắng dập vùi
Lỡ mai kia hoa tàn vào xa thẳm
Xin nồng hương theo em suốt cuộc đời...


16/2/2017.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét