13 tháng 2, 2014

TẮM TIÊN






Em bừng tỏa nõn nà trăng vệ nữ
Áo chàm mây rơi lộ ánh thân ngần
Hoa bừng tỉnh, nhạc núi rừng ùa vỡ
Gió hát, chim ca, vượn hú, suối đàn



Chiều nghiêng rót nắng vàng pha suối vắng
Cây pha xanh, mây pha trắng, hoa pha hồng
Em tắm cả xanh, vàng, trong, hồng, trắng
Cho ngọc ngà càng ngà ngọc trắng trong

“Cùng tắm đi anh, suối này mát lắm”
Anh giật mình, đánh mất mảnh hồn anh
Người miền cao tấm lòng trong sáng
Sáng tựa vầng trăng, trong tựa suối ngàn

Anh chẳng tắm bởi vì anh mãi ngắm
Những đường cong uốn nối những đường cong
“Em chẳng xấu có gì mà che chắn
Của mẹ, của cha, của núi, của rừng”

Chiều đẹp thế cũng ngỡ ngàng lạc bước
Mộng du mây, gió cũng biết giật mình
Ngàn vạn vật ngắm em còn rạo rực
Huống tim anh vỗ chật sóng thơ tình.

Phạm Bá Chiểu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét