Phạm Đăng Kiểm
Chúng mình cách một dòng sông,
Thương nhau phải đợi, phải trông... bóng đò
Chiều đông lay lắt bến Hồ,
Gió mưa mờ mịt lững
lờ nước trôi.
Nhớ ngày em bắt gặp tôi,
Lênh đênh…
Tôi với một thời đò ngang.
Ước gì sông rộng một gang,
Cho nhau cởi yếm vắt sang làm cầu.
Con đò xưa dạt nơi đâu,
Dòng sông deo một bóng cầu lắt lay...(?)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét