Bài thơ dành cho quê ngoại Thái Bình
Tôi muốn được về thăm lại quê xưa
Đi trên con đê trong chiều lộng gió
Bước chân đường làng quanh co lối nhỏ
Tôi muốn được về tắm nước sông xưa
Vẫy vùng reo trong tiếng cười thơ dại
Con thuyền xưa ơi !Có còn buông mái,
Phù sa còn lắng đọng hạt nhiều không?
Tôi muốn về ngủ trong mái nhà xưa
Vang đâu đây tiếng à ơi của mẹ
Mùi trầu quết đỏ ,mồm bà móm mém
Tiếng gậy ông đang lần bước trên sân .
Tôi muốn được về ngồi với cầu ao
Thả thuyền giấy trôi theo từng nhịp sóng
Tán sung già ghé nghiêng nghiêng soi bóng
Đám bèo trôi như chào đứa con về.
Tôi muốn được về ăn bát canh cua
Thìa cơm nhỏ xúc vài con tép bé
Tiếng bánh đa vỡ giòn trong tay bẻ
Hương cốm thơm ngọt chuối , chút quà quê.
Tôi muốn về núp dưới những vòm tre
Vi vu , xào xạc gió những trưa hè
Nghe tiếng máy xay bố làm tất tả
Tay con đây xin giúp bố việc nông nhà.
Tôi muốn về vuốt ve từng ngọn cỏ
Ngửi mùi hương lúa chín đượm mồ hôi
Ngắm bóng đa loe dưới ánh trăng tròn
Nghe tiếng sáo dặt dìu trong gió thoảng.
Tôi muốn được về hát khúc đồng dao
Nghe tiếng gáy gà vang trưa và sáng
Bóng sừng trâu hoàng hôn gần tắt nắng
Đêm dần buông ộp ộp tiếng ếch ca.
Tôi muốn lắm những điều như đơn giản
Trong dòng đời theo vất vả ngược xuôi
Nơi thị thành phồn hoa nhiều nắng bụi
Có một người dõi mắt chốn quê xưa.
NGUYỄN THỊ THANH THUỶ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét