31 tháng 10, 2014

Kinh nghiệm Hàn Quốc

Tác giả: Tony 
 Thập niên 60, Hàn Quốc là một trong những nước nghèo đói nhất châu Á. Năm 1968, người Hàn quyết định thay đổi giáo dục bằng cách bê nguyên sách giáo khoa của người Nhật về dịch sang tiếng Hàn và giảng dạy, ngoại trừ các môn xã hội như địa lý, lịch sử và văn học. 

30 tháng 10, 2014

NGẮM THU

Lê Huy

Nắng rót vàng góc sân
Gió thu vờn mát rượi
Giống bình yên đang tưới
Trái tim yêu dạt dào..

14 tháng 10, 2014

KHÔNG ĐỀ

Đinh Tiến Hùng
Em rót chén rượu này
Mời anh
nhớ lần đầu
gặp mặt

Em mời anh chén rượu
anh uống đi
Cho môi mềm
Ngọt giọng

Anh uống nữa
Cho mặt đỏ
mắt hoa
không biết lối về

Anh uống nữa
Về làm chi
ở lại
thức trọn đêm nay...
…bên em.

14.10.2014
Lá Xanh

13 tháng 10, 2014

Hà Nội Cuối Thu

Vũ Thu Hương

Hà Nội! Vội đến, vội đi
Để lại sau lưng thềm lá đổ
Giọt sương Mùa thu vừa chạm cỏ
Bản tình ca ngày trở gió giao mùa...

Hà Nội! Vội đến, vội đi
Nắng không đủ níu chân người ở lại
Gió chả đủ ru một thời thơ dại
Tiếng yêu thương chả đủ để vỗ về


Tạm biệt nhé! vạt nắng chiều xót lại
Của một ngày thu mới vắt sang ngang
Ta khoác áo giữ chút Thu còn lại
để ra về với chút lạnh trong tim

12.10.2014


7 tháng 10, 2014

THU CHỚM ĐÔNG


Thu chớm đông chợt giật mình thao thức
Bên ngoài sân trăng hờ hững lên cao
Khung cửa sổ ngơ ngác gió rì rào
Căn phòng vắng thênh thang buồn trong nhớ

Thu chớm đông vội lén từng hơi thở
Bồi hồi tìm bao kỷ niệm phố xưa
Ly cà phê đắng ngắt nhớ giao thừa
Hạt muối mặn túi hồng xinh em tặng

Thu chớm đông trải lòng mình dưới nắng
Thương tóc ai rối lắm một buổi chiều
Cơn gió nào ngang qua mắt đăm chiêu
Để hoa sữa thoảng bay hương tình cũ

Thu chớm đông cơn mưa nào ấp ủ
Lòng ngóng trông con tàu cũ quay về
Để một lần trong giây phút đam mê
Tạ từ nhau trong cái nhìn thu cuối

(7.10.201

4 tháng 10, 2014

Vị tướng già

Anh Ngọc


Những đối thủ của ông đã chết từ lâu
Bạn chiến đấu cũng chẳng còn ai nữa
Ông ngồi giữa thời gian vây bủa
Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình

Bàn chân đi qua hai cuộc chiến tranh
Giờ chậm rãi lần theo dấu gậy
Đôi bàn tay nhăn nheo run rẩy
Đã từng gieo khủng khiếp xuống đầu thù

Trong góc vườn mùa thu
Cây lá cũng như ông lặng lẽ
Tám mươi tuổi ông lại như đứa trẻ
Nở nụ cười ngơ ngác thơ ngây

Ông ra đi
Và...
Ông đã về đây
Đời là cuộc hành trình khép kín
Giữa hai đầu điểm đi và điểm đến
Là một trời nhớ nhớ với quên quên

Những vui buồn chưa kịp gọi thành tên
Cõi nhân thế mây bay và gió thổi
Bầy ngựa chiến đã chân chồn, gối mỏi
Đi về miền cát bụi phía trời xa

Ru giấc mơ của vị tướng già
Có tiếng khóc xen tiếng cười nức nở
Một chân ông đã đặt vào lịch sử
Một chân còn vương vấn với mùa thu.



9/1994
___________________________________
( Đăng bài nhân một năm ngày mất của Đại tướng Võ Nguyên Giáp)