Vũ Thu Hương
(GV trường THCS Lê Quý Đôn)
(GV trường THCS Lê Quý Đôn)
Quên
em đi...
Người đàn bà sau cơn giông tố!
Người đàn bà khắc khổ
...Vì yêu!
Em cũng từng mơ ước rất nhiều
Nhưng giấc mơ như cánh diều không gió.
Quên em đi...
Người đàn bà anh từng lỡ bỏ
Vì công danh, sự nghiệp chốn đô thành.
Người đàn bà ôm nỗi đau trong mái nhà tranh
Bốn bề ...gió thổi
Người đàn bà nông nổi...
Cứ run lên khi mỗi độ đông về
Ôm ngực gầy, đau nhói
Giờ em như cánh đồng mệt mỏi
Ôm rạ cằn, nứt nẻ thời gian.
Nghe kí ức như thác trên ngàn
Chạm kỉ niệm của những ngày xa vắng
Em người đàn bà..
Khô như lau trắng
À...ơi! ru giấc mộng chẳng lành.
Người đàn bà sau cơn giông tố!
Người đàn bà khắc khổ
...Vì yêu!
Em cũng từng mơ ước rất nhiều
Nhưng giấc mơ như cánh diều không gió.
Quên em đi...
Người đàn bà anh từng lỡ bỏ
Vì công danh, sự nghiệp chốn đô thành.
Người đàn bà ôm nỗi đau trong mái nhà tranh
Bốn bề ...gió thổi
Người đàn bà nông nổi...
Cứ run lên khi mỗi độ đông về
Ôm ngực gầy, đau nhói
Giờ em như cánh đồng mệt mỏi
Ôm rạ cằn, nứt nẻ thời gian.
Nghe kí ức như thác trên ngàn
Chạm kỉ niệm của những ngày xa vắng
Em người đàn bà..
Khô như lau trắng
À...ơi! ru giấc mộng chẳng lành.
11.6.2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét