Kẻ chủ mưu gây ra mọi
chuyện là
Anh Tư Nguyên Phi, một phi tần của Trần Minh Tông (1314-1329). Anh Tư Nguyên
Phi (?-1365), người họ Lê, không rõ tên thật là gì, được Trần Minh Tông yêu mến
và phong dần đến bậc Nguyên Phi (chỉ thấp hơn Hoàng Hậu). Bà đã sinh cho Trần
Minh Tông hai Hoàng Tử, là Hoàng Tử trưởng Trần Vượng (năm 1319) và Hoàng Tử
thứ ba Trần Phủ (1321). Năm 1328, Trần Minh Tông quyết định lập Thái Tử.
Quyết định ấy đã khiến
nội bộ triều thần chia rẽ, tạo cơ hội cho Anh Tư nắm lấy và thi triển mưu gian
hòng giành ngôi vị cho con trai. Xin theo những ghi chép trong Đại Việt sử kí
toàn thư mà kể lại diễn biến của câu chuyện này như sau.
Lập thái tử, triều thần
phân hóa
Trần Minh Tông sinh năm
1300, đến năm 14 tuổi thì được vua cha Trần Anh Tông truyền ngôi. Năm 19 tuổi,
Trần Minh Tông có Hoàng Tử đầu lòng là Trần Vượng. Năm 1323, Minh Tông lập con
gái của Hoàng Thúc Trần Quốc Chẩn (em ruột Trần Anh Tông) làm Hoàng Hậu. Nhưng
Hoàng Hậu lại chậm sinh Hoàng Tử. Đến năm 1328, tức là sau 5 năm nhập cung mà
Hoàng Hậu chưa sinh nở gì. Lúc ấy, Trần Minh Tông ở ngôi đã 15 năm, nhu cầu
chọn người thừa kế đã trở nên bức thiết. Ý muốn là như vậy nhưng Trần Minh Tông
chưa thể thực hiện ngay được vì ông phải đối diện với hai nỗi băn khoăn lớn:
- Nỗi băn khoăn thứ nhất
là Hoàng Hậu tuy muộn con nhưng Trần Quốc Chẩn lại chủ trương đợi Hoàng Hậu
sinh Hoàng Tử mới định ngôi Thái Tử. Trần Quốc Chẩn không chỉ là Hoàng Thúc mà
còn là đại thần tin cẩn, đức cao vọng trọng, nếu giờ đây lập Thái Tử thì Trần
Minh Tông không biết phải ăn nói thế nào với cha vợ.
- Nỗi băn khoăn thứ hai
là nếu lập Thái Tử thì nên chọn người nào trong số các Hoàng Tử. Lúc bấy giờ,
ngoài Trần Vượng, Trần Minh Tông còn có Hoàng Tử Trần Nguyên Trác, Trần Phủ và
những Hoàng Tử khác.
Trần Minh Tông không biết
tính thế nào cho phải, bèn đem ý định lập Thái Tử nói với triều thần. Trần Quốc
Chẩn nghe nói thì không chấp nhận, vẫn kiên trì ý kiến của mình. Theo ý ông,
nếu Hoàng Hậu chưa sinh Hoàng Tử thì ngôi Thái Tử hãy tạm thời để trống.
Trong số những đại thần
là người tôn thất, Cương Đông Văn Hiến Hầu (con trai Thái Sư Trần Nhật Duật)
không ưa gì Trần Quốc Chẩn nên đã phản bác Trần Quốc Chẩn và biện hộ cho ý muốn
của Trần Minh Tông. Văn Hiến Hầu cho rằng Trần Minh Tông nên lập Hoàng Tử
trưởng Trần Vượng là hợp lí hơn cả. Trong số các quan lại, Thiếu Bảo Trần Khắc
Chung cũng ngả theo Văn Hiến Hầu. Trần Khắc Chung cùng quê với Anh Tư Nguyên
Phi, lại là thầy học của Trần Vượng, tất nhiên thấy được mối lợi lớn nếu Trần
Vượng trở thành Thái Tử.
Kể từ đó, trong triều
phân thành hai phe khác nhau. Một phe ủng hộ Hoàng Hậu, chờ Hoàng Hậu sinh đích
tử, do Trần Quốc Chẩn đứng đầu. Phe kia đề nghị lập Trần Vượng, do Văn Hiến Hầu
và Trần Khắc Chung chỉ huy. Hai phe tranh cãi kịch liệt khiến Trần Minh Tông
càng đau đầu hơn. Do bất đồng quan điểm, mâu thuẫn giữa hai phe càng ngày càng
trở nên gay gắt.
Cuộc đấu tranh giữa hai
phe phái nói trên được Anh Tư Nguyên Phi theo dõi sát sao. Khi thấy mâu thuẫn
giữa hai bên lên đến đỉnh điểm, vị Nguyên Phi này đã quyết định nhập cuộc.
Mượn sức người, Anh Tư
giành ngôi
Anh Tư không trực tiếp ra
mặt mà thông qua Văn Hiến Hầu để giành ngôi cho con. Bà ta liên hệ với Văn Hiến
Hầu để bàn bạc đối sách. Theo dõi những diễn biến vừa qua, Anh Tư thấy sở dĩ
Trần Minh Tông còn chần chừ chưa quyết là bởi ông quá e ngại uy vọng của Trần
Quốc Chẩn. Bởi thế, Trần Quốc Chẩn mới có thể hô hào các quan không tuân theo ý
muốn của Hoàng Đế. Anh Tư còn thấy rằng, uy vọng của Trần Quốc Chẩn tuy lớn
nhưng đó lại là con dao hai lưỡi. Trần Quốc Chẩn không thể tránh khỏi con mắt
nghi kị, dò xét của nhiều người. Từ phân tích như vậy, Anh Tư cho rằng cần đánh
vào điểm yếu ấy để triệt hạ Trần Quốc Chẩn. Hai người xảo quyệt vạch ra một
gian kế và Văn Hiến Hầu lập tức triển khai hành động.
Văn Hiến Hầu đem 100 lạng
vàng mua chuộc Trần Phẫu là gia thần của Trần Quốc Chẩn, bảo Trần Phẫu vu
cho Trần Quốc Chẩn có ý mưu phản. Thấy lợi quên nghĩa, Trần Phẫu đã nhẫn
tâm vu cáo chủ trước mặt Trần Minh Tông. Trần Minh Tông nghe chuyện liền cho là
thật, vội sai bắt giam Trần Quốc Chẩn ở chùa Tư Phúc.
Trần Minh Tông chưa biết
xử trí Trần Quốc Chẩn ra sao. Ông đem chuyện này hỏi ý kến Trần Khắc Chung và
đó là sai lầm chết người của ông. Trần Khắc Chung không chút e dè, nói ngay một
câu đầy ẩn ý rằng: “Bắt hổ thì dễ, thả hổ thì khó”. Trần Minh Tông hiểu ý, liền
hạ lệnh cấm không cho Trần Quốc Chẩn ăn uống đến chết thì thôi. Qua nhiều ngày
đói khát mà Trần Quốc Chẩn vẫn sống. Một hôm, Hoàng Hậu lẻn vào thăm và tẩm
nước vào áo rồi vắt cho cha uống. Chẳng ngờ, Trần Quốc Chẩn uống xong thì chết.
Biết tin, Trần Minh Tông đã xuống chiếu lột hết quan tước của cha vợ. Án oan
của Trần Quốc Chẩn còn liên lụy đến hơn 100 người thân thuộc. Tất cả họ đều bị
bắt, bị tra khảo và gán cho những tội danh khác nhau. Riêng Hoàng Hậu may mắn
không bị truy vấn điều gì và vẫn giữ được ngôi vị.
Án oan của Trần Quốc Chẩn những tưởng không
bao giờ được làm sáng tỏ. Nhưng về sau, vợ cả và vợ lẽ của Trần Phẫu trong một
lần ghen nhau, đã gặp Trần Minh Tông tố cáo chuyện Trần Phẫu vu oan cho Trần
Quốc Chẩn. Trần Minh Tông rất ân hận và hạ lệnh tra xét lại vụ án. Trần Phẫu
sau đó bị xử tử, Văn Hiến Hầu thì bị tước bỏ tư cách người tôn thất, phế làm
dân thường, còn Trần Khắc Chung sau khi chết cũng bị người nhà của Trần Quốc
Chẩn quật mồ băm xác. Trần Minh Tông còn khôi phục lại quan tước và hạ lệnh xây
một ngôi đền để thờ cúng Trần Quốc Chẩn.
Trần Quốc Chẩn đã chết,
Văn Hiến Hầu và Anh Tư Nguyên Phi hí hửng vì đã diệt được đối thủ. Trần Minh
Tông không phải e dè gì nữa, trước lời tâu xin của Văn Hiến Hầu cùng phe cánh,
đã phong Trần Vượng làm Thái Tử. Sau đó không lâu, ông nhường ngôi cho Thái Tử
để lên làm Thái Thượng Hoàng. Đó là năm 1329, một năm sau khi Trần Quốc Chẩn
chết.
Khéo lợi dụng xung đột
giữa các triều thần, không lộ diện mà chỉ ngấm ngầm vạch kế, để rồi mượn tay
Văn Hiến Hầu hãm hại Trần Quốc Chẩn, Anh Tư đã mau lẹ nhổ được cái gai trước
mắt. Trần Quốc Chẩn không còn, con đường tương lai của mẹ con Anh Tư thênh
thang hơn bao giờ hết. Sau này, khi Trần Vượng mất và con trai Hoàng Hậu lên kế
vị (năm 1341), Anh Tư chẳng những không bị Hoàng Hậu báo thù mà còn được đối
đãi tốt. Bà ta sống rất lâu, mãi đến năm 1365 mới qua đời. Năm 1371, Trần Phủ
con bà ta sau khi lên ngôi, đã truy phong mẹ làm Minh Từ Hoàng Thái Phi. “Những
người làm ác thì trời chẳng tha”, câu nói ấy dường như không dành cho Anh Tư!
Nguyễn Thanh Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét