Vũ Thu Hương
Khi
phụ nữ chạm vào tuổi bốn mươi
Đủ để biết đâu lời khen, chê thật
Năm tháng đi qua những gì được mất
Biết bằng lòng, sống cởi mở vị tha…
Đủ để biết đâu lời khen, chê thật
Năm tháng đi qua những gì được mất
Biết bằng lòng, sống cởi mở vị tha…
Tuổi
bốn mươi- bình yên một mái nhà
Sống lặng lẽ tránh ồn ào, náo nhiệt
Không tròn mắt trước những gì chưa biết
Và thất thường như thời tiết…nắng mưa…
Sống lặng lẽ tránh ồn ào, náo nhiệt
Không tròn mắt trước những gì chưa biết
Và thất thường như thời tiết…nắng mưa…
Tuổi
bốn mươi chẳng còn thích đón đưa
Biết làm đẹp mình đâu cần chải chuốt
Bình thản bước qua những ngày rét buốt
Bởi biết mùa xuân…tri kỷ sẽ tới thăm…
Biết làm đẹp mình đâu cần chải chuốt
Bình thản bước qua những ngày rét buốt
Bởi biết mùa xuân…tri kỷ sẽ tới thăm…
Tuổi
bốn mươi không phải ánh trăng rằm
Cũng không phải là mặt trời rạng rỡ
Là ánh bình minh sáng nay vừa mở
Là…trái ổi thơm…chín ngọt ngào…
Cũng không phải là mặt trời rạng rỡ
Là ánh bình minh sáng nay vừa mở
Là…trái ổi thơm…chín ngọt ngào…
1.7.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét