Trong
giờ học, một vị thiền sư chỉ vào một bản đồ và hỏi: “Các dòng sông
trên hình ảnh này có đặc điểm gì?”. Các môn đồ trả lời: “Chúng luôn lượn
vòng thay vì chảy theo một đường thẳng”.
Vị
thiền sư lại tiếp tục hỏi: “Tại sao như vậy? Nói cách khác, tại sao những con
sông này không đi thẳng mà cứ phải đi đường vòng?”.
Mọi
người bắt đầu thảo luận: “Vì khi đi đường vòng, sông sẽ được kéo dài
nên chứa được nhiều nước hơn. Hoặc nhờ thế mà khi lũ mùa hè kéo đến, nước sông
sẽ không bị dâng quá cao và tràn ra ngoài”.
Một
người khác lại nói: “Bởi vì con sông trải dài nên lưu lượng nước trên mỗi khúc
sông tương đối thấp, áp lực dưới đáy sông cũng giảm đi. Điều này góp phần quan
trọng trong việc bảo vệ bờ sông,…”
“Tất
cả mọi người nói đều đúng”, vị thiền sư nói, “còn bản thân tôi thì cho
rằng sông không đi đường thẳng mà phải đi đường vòng, đơn giản chỉ vì
đi đường vòng là chuyện bình thường, đi đường thẳng mới là chuyện khác
thường. Bởi trên hành trình của mình, các con sông sẽ phải gặp nhiều và đa
dạng trở ngại, có cái vượt qua được, có cái không. Nên con sông chỉ có thể đi
vòng để tránh các chướng ngại. Mục đích cuối cùng là hòa vào biển khơi”.
Ông
thiền sư đột nhiên trầm mặc hơn: “Cuộc sống của chúng ta cũng như vậy. Khó
khăn, trắc trở trong cuộc sống là chuyện bình thường. Không bi quan, tuyệt
vọng, không thở dài, buồn phiền hay bỏ cuộc mới là thái độ sống đúng đắn. Như
dòng sông kia không khuất phục trước gian nan, thử thách, luôn kiên trì tiến về
phía trước, tiến về biển khơi bao la”.
Không
có con đường dễ dàng trong mọi hành trình, gian nan và thử thách chính là
thước đo ý nghĩa của điểm đến, chỉ cần kiên trì vượt qua, chúng ta sẽ đến được
nơi cần phải đến.
Phương Quế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét