29 tháng 7, 2017

BẤT CHỢT




BẤT CHỢT
( Khi em 15 tuổi)

Có những lần ngồi trong lớp học
Mải mê nhìn một cánh bướm xinh
Qua cửa sổ và mắt nhìn mơ mộng
Cô giáo nhắc bên tai,mới khẽ giật mình


Có những lần đuổi theo ý nghĩ
Dù chỉ bâng quơ, dù chỉ nhỏ nhoi
Cũng ngậm bút để bài văn viết dở…
Lơ đãng hoài, lơ đãng mãi không thôi.

Có những lúc say nhìn trong sóng mắt
Rồi bâng khuâng nhơ nhớ một người
Và có lúc thẹn thùng đỏ má
Bắt gặp vô tình... ánh mắt lén nhìn tôi

Và còn có biết bao lần thế nữa
Trách sao lắm tơ vương, sao lắm mơ màng
Biết sao được!
Khi tâm hồn chợt thức
Nhận ra mình vừa chớm tuổi mười lăm./.

1990.  

KHÔNG ĐỀ

Một buổi sáng đi qua con đường nhỏ
Hoa xoan rơi rắc tím cả lối mòn
Hương e ấp lắng chìm trong gió
Một nét cười thoáng đọng môi son..

Năm 1992



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét