24 tháng 8, 2018

PHỐ NÚI LỤC YÊN

Phạm Thị Phương Thảo


Hai bạn gặp lại nhau sau 42 năm
(Tác giả bên trái)
Người đi tìm nhau
Thương “lời thề mắc cạn”
Ta đi tìm người
Núi uốn lượn chân mây...


Lục Yên chiều nay, gió cũng như say
Gió thơm nếp nương từ bàn tay người cấy...
Những nếp nhà sàn, nghe thân thương biết mấy
Bên thung lũng xanh, cầu Tô Mậu
hiền hoà

Nhớ một thuở người “Khai sơn phá thạch”
Núi Thắm buồn hay Núi Đá, Con Voi?
Người đến Suối Tiên, ta mơ nàng tiên nữ
Suối tóc gái Tày toả hương núi mặn mòi...

Đất ngọc Lục Yên, bên bờ sông Chảy
“ Có dòng sông nào không chảy đâu anh”
Nụ cười giao duyên, câu hát ngọt ngào
Mắt ngời lấp lánh, cô giáo vùng cao

Phố núi chiều nay, khói biếc lao xao
Nhớ người thả câu, bến sông lụi hụi ...

Đêm nay, ở với nhau đêm nữa, rồi về...
Có một Lục Yên, đường dốc núi cao
Có một giấc mơ, khóc trên vai núi...

( PTPT- Kỷ niệm Lục Yên- Yên Bai 18/8/2018)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét