12 tháng 9, 2018

THU BUỒN...

Phạm Thị Phương Thảo

Thu chạm vào vai em
Chiếc lá bàng đẫm gió
Mắt thu buồn bỏ ngỏ
Xanh vùng trời ta qua...


Thu hát khúc trăng ngà
Trời trong veo, mây trắng
Tây Hồ mênh mang xa
Cốm lên hương vàng nắng

Một mùa xanh im lặng
Chờ cúc vàng dâng hương
Nơi lạt mềm buộc chặt
Gói niềm đau, vô thường...

Người gửi cả mùa thương
Lên vòm xanh, ô cửa
Rủ rỉ tiếng chim gù
Loang tường rêu, nứt vỡ...

Có một người ra phố
Quàng vạt mây trên vai
Nhìn thu vàng bỡ ngỡ
Lêvitan...dặm dài ?

Có câu thơ khắc khoải
Mùa yêu ? Đắm chìm? Xa?
Chỉ mùa thu ở lại
Môi thắm lên ngọc ngà...

(Kỷ niệm nhìn những mùa thu đi...)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét