18 tháng 1, 2019

A ĐAM SÔNG HỒNG

Phạm Phương Thảo



Chàng hạnh phúc hơn nhiều mỗi khi được ra sông
Nơi Bãi Giữa sông Hồng

Không phải là một ý thích kỳ quặc
Đơn giản là chàng đang hiện thực một khao khát tự do
Trở thành một A Đam trong chiều thu lộng gió...

Chàng đứng đó
Hai bờ vai hứng gió
Hai dải phù sa nâu đổ bóng xuống lưng trần
Sự thật phũ phàng là chàng thấy mình đẹp hơn
Ít nhất chàng tự thấy yêu mình hơn
Chỉ buồn khi cánh rừng nơi đầu nguồn
Xơ xác trên tóc chàng

Sự thật đang phơi bầy
Trần trụi như chính thân thể chàng
Kể cả những bí ẩn thầm kín bên trong
Khi nguoi ta không phải che giấu bất cứ sự giả tạo nào

Chàng ước ao
Giá mà được nàng nhìn thấy mình lúc này
Chỉ cần nàng nhìn thấy ta
Một A Dam đang đứng trước dòng sông đầy sóng

Dòng nước xiết đang oằn mình trong cơn lũ
Nàng bây giờ đang ở đâu ?
Hay một nơi tận cùng vũ trụ?
Chàng bỗng thấy mình đẹp hơn và cũng quyến rũ hơn
Niềm khát khao trào dâng như nước

Dòng lũ vẫn tràn lên
Con đường mòn trong cơn lũ gầm gào đang sói lở dưới chân chàng cùng đất đá, cát sỏi và phù sa
Và nước vẫn ào ạt dâng lên...
Một vẻ đẹp tráng lệ và đau thương trong ráng chiều rực đỏ

Chàng tự do cất lên tiếng hát
Một bài hát vang ngân bất tận tự xa xưa
Bài hát ngợi ca
tình yêu và cuộc sống

(Rút trong Chùm thơ về sông Hồng 2018)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét