Dòng
sông Chảy, núi Vua Áo Đen
Vũ Thu Hương (GV trường THCS Lê Quý Đôn)
(Tặng những người con đất Ngọc)
Đã
bao lâu rồi anh chưa về quê mẹ?
Chưa bước qua dòng sông Chảy hiền hòa
Chưa nhìn thấy vua Áo Đen hóa đá
Chưa một ngày, bình minh gọi Khai Trung.
Chưa bước qua dòng sông Chảy hiền hòa
Chưa nhìn thấy vua Áo Đen hóa đá
Chưa một ngày, bình minh gọi Khai Trung.
Về
đi anh nghe câu “Cọi” nhớ nhung.
Nghe câu “Then” vắt cầu thang ngóng đợi
Mẹ nhai trầu ánh mắt buồn vời vợi
Chín bậc thang mẹ nhẩm đếm cả đời.
Nghe câu “Then” vắt cầu thang ngóng đợi
Mẹ nhai trầu ánh mắt buồn vời vợi
Chín bậc thang mẹ nhẩm đếm cả đời.
Nắng
quái chiều qua phố núi dong chơi,
Mẹ lặng lẽ gom lá vàng nhóm bếp
Ngước mắt lên nhìn khum thóc nếp
Lẩm nhẩm một mình: Nó thích nếp thổi xôi.
Mẹ lặng lẽ gom lá vàng nhóm bếp
Ngước mắt lên nhìn khum thóc nếp
Lẩm nhẩm một mình: Nó thích nếp thổi xôi.
Tháng
năm về vải chín mọng bờ môi
Cơn mưa qua – măng đắng mùa sót lại
Mẹ nhồi măng , đôi bàn tay mềm mại
Bắc bếp lên, ánh mắt mẹ rạng ngời.
Cơn mưa qua – măng đắng mùa sót lại
Mẹ nhồi măng , đôi bàn tay mềm mại
Bắc bếp lên, ánh mắt mẹ rạng ngời.
Bao
nhiêu năm xuôi ngược với dòng đời.
Anh còn nhớ cái mùi rơm rạ!
Nhớ tháng năm, nhớ ngày hè oi ả?
Vai mẹ gầy, con đường nhỏ chênh vênh...
Anh còn nhớ cái mùi rơm rạ!
Nhớ tháng năm, nhớ ngày hè oi ả?
Vai mẹ gầy, con đường nhỏ chênh vênh...
18.5.2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét