23 tháng 11, 2015

XIN HÃY CẢM THÔNG

Vũ Thu Hương


 Em mong rằng anh hãy hiểu cho em
Ngoài làm dâu, em còn làm mẹ
Thức trắng đêm- ốm đau con bé
Nên nhiều khi không được dịu hiền.


Mở mắt ra là cơm, áo, gạo, tiền
Tất tả, ngược xuôi dòng đời vất vả
Mắm muối, dưa cà…trăm thứ khác
Nên lòng em cũng hao cạn bao dung.

Anh đừng trách em là kẻ lạnh lùng
Khoác áo tiễn anh, ngày nào cũng ước
Nhưng anh ơi! Mong anh hiểu được?
Cho con ăn em còn phải đến trường.

Xin anh hãy hiểu và thương!
Người đàn bà sau bao lần vượt cạn
Khi em quên anh đừng ngao ngán
Hãy mỉm cười: “Em hãy nhớ lại xem?”

Anh đừng hỏi khi mưa bão, lấm lem
Đi kiểu gì mà xe bẩn thế?
Nếu được- thì xin anh có thể
Dắt xe vào với sự cảm thông.

Người phụ nữ có phước nhờ chồng
Em trẻ đẹp là nhờ anh cả đấy
Có những nỗi buồn chẳng thể che đậy
Hãy nói vai này - em cứ khóc đi

Ôi! Cuộc đời đâu thể chi li
Hình thức quá! Vợ chồng thì không thể
Nhưng em mong trong những ngày lễ
Không cần quà- anh chỉ nhắc một câu.

Chẳng bao giờ em trách cứ anh đâu?
Bởi cái thiên chức em được làm phụ nữ.
Chỉ xin những lúc anh giận dữ
Đừng bao giờ anh gọi mày- tao.

Trên bầu trời có trăm ngôi sao
Em chẳng là ngôi sao sáng nhất
Nhưng vợ anh đó là sự thật
Ở vị trí nào cũng rất muốn cảm thông. 

23.10.2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét