28 tháng 9, 2018

NGƯỜI GIÀ CẦN GÌ?-(2)

Đinh Tiến Hùng


Hàng ngày trên đoạn đường không dài lắm người ta thấy một bà cụ khoảng gần 90 tuổi quảy đôi quang gánh lúc mấy mớ rau ngót, khi thì vài nải chuối, hoặc vài mớ rau ngải. Thấy cụ bán rau, có người mua rau của cụ vì cụ cũng như những người bán rau khác. Cũng có người mua rau của cụ để cụ bán chóng hết. Có người mua rau của cụ vì tình cảm dành cho người già. Cụ quảy đôi quang gánh đến chỗ đông người như nơi có hàng quán thì cụ ngồi nghỉ và bán rau. Cụ đi dọc con đường không dài lắm, vừa đi vừa nghỉ, gần đến trưa là bán hết rau vì cụ không có nhiều rau. Đối với người khác thì việc bán rau của cụ như đi bộ buổi sáng hay thư giãn nhưng với cụ thì đó là niềm vui. Niềm vui làm việc, vun trồng tắm tưới những luống rau từ mấy chục năm nay, cụ quen rồi. Rau đến lứa thì cụ thu hái đem bán và có tiền. Có câu “tiền không là gì, nhưng cần có tiền”. Hàng ngày cụ ra khỏi nhà là có tiền, tuy không nhiều nhưng có thể mua gì cụ cần và…để dành.

Cụ sống cô đơn?

Cụ ông đã mất. Cụ có người con gái lớn đã có gia đình. Cụ ở trong căn nhà mà hai cụ dựng đã mấy chục năm nay. Hàng ngày cụ chăm bón vườn rau, thu dọn nhà cửa. Cuộc sống như vậy là vui. Gia đình con rể, con gái cụ cách nhà cụ hơn một cây số. Thấy mẹ vườn tược vất vả lại còn phải đi bán rau, cô con gái nói với mẹ: “Mẹ không phải trồng rau bán rau nữa.”
Mẹ bảo:
- Mày kệ tao, tao làm quen rồi, không làm không chịu được.
Vợ chồng con rể, con gái có ý đón cụ ra ở cùng. Cụ bảo:
- Không! Nhà tao, tao ở.
Với cụ lời nói đơn giản, mộc mạc, chân quê. Đi bán rau lúc nghỉ gặp người quen, cụ kể lại câu chuyện rồi thêm “nhà bố mẹ là nhà của con, nhà của con không phải là nhà bố mẹ”. Thật rõ ràng và từng trải.
 Con gái cụ không muốn cụ bán rau vì có người nói đến tai chị: “Vợ chồng anh chị giàu có mà để mẹ chị hàng ngày phải đi bán rau không sợ người ta nói cho à.”. Nhưng họ có biết đâu cụ không muốn sống dựa vào con cái. Có lần chị gặp mẹ bán còn một nải chuối, chị bảo mẹ bán nốt cho con, mẹ chị nói: “Mày cầm về cho các cháu”. Chị trả tiền, mẹ không nhận, chị cứ trả, đưa cho mẹ 20 nghìn, mẹ chị trả lại chị 10 nghìn, chị không nhận. Cứ thế, cuối cùng chị nhận lại của mẹ 10 nghìn. Cuộc mua bán rất “sòng phẳng” nặng tình mẹ con.
  Anh chị thấy rằng cần tôn trọng suy nghĩ của mẹ, việc làm của mẹ, sự tự do của mẹ. Thỉnh thoảng anh chị biếu mẹ vài ba trăm nghìn, cụ nhận; Dịp lễ tết anh chị phong bì mừng tuổi mẹ 500 , một triệu, cụ nhận. Ai đó nói với cụ: Con cháu cho nhiều ít đều nhận.
 Thỉnh thoảng chị mua thức ăn khi thì gửi vào, lúc thì sai con mang vào hoặc chị đưa vào cho mẹ. Thỉnh thoảng anh chị sắp xếp cả nhà vào làm cơm ăn cùng mẹ, hoặc mời mẹ ra nhà anh chị ăn cùng các con, các cháu. Nhiều khi anh chị cho cháu vào nấu và ăn cùng bà.
   Cụ sống một mình mà không cô đơn vì con cháu luôn bên cạnh, mà cụ lại tự do vì cụ ở nhà của cụ.
….
Hàng ngày vẫn trên đoạn đường không dài lắm người ta thấy một bà cụ khoảng gần 90 tuổi quảy đôi quang gánh lúc mấy mớ rau ngót, khi thì vài nải chuối, hoặc vài mớ rau ngải…


28/9/2018

Đây mới là thứ có thể quyết định vận mệnh sang hèn của chúng ta

Nguyễn Nhung 


Tính khí của người đàn ông ảnh hưởng đến sự nghiệp; tính khí của người phụ nữ ảnh hưởng đến hôn nhân. Hãy cùng đọc và ngẫm, có thể bạn sẽ thay đổi được thiếu sót của bản thân.

KHÚC GIAO MÙA THẦM LẶNG

Vũ Thu Hương

Giọt nắng cuối ngày về trên phố
Sỏi đã hao gầy nhớ nhịp chân qua
Những hạt buồn rồi cũng nở thành hoa
Màu hoa tím rơi vào chiều hiu hắt

23 tháng 9, 2018

NGƯỜI GIÀ CẦN GÌ ?-(1)

Đinh Tiến Hùng



(Nhà của bố mẹ là nhà của con
Nhà của con không phải là nhà của bố mẹ)

 Bố già yếu ở quê, các con ở thành phố. Ba anh em trai bàn bạc: Mẹ mất, bố già yếu, giao cho anh cả đón bố ra thành phố ở cùng anh chị. Ông ngoài 80 còn đi lại được quanh nhà, việc vệ sinh cá nhân ông chưa phải nhờ ai, bữa cơm ông vẫn nhọn nhẹm được lưng bát cơm bát rau cùng ly rượu nhỏ.
 Ông ra thành phố được các con đưa lên gác hai. Căn phòng cụ ở có đầy đủ TV, tủ lạnh, đầu video, vệ sinh khép kín. Anh con thứ hai bảo:
- Chúng con đã bàn nhau đón bố ra ở với chúng con ngoài này để chúng con tiện chăm sóc bố. Bố ở căn phòng này thích gì bố cứ dùng: Xem TV, mở video, bố thích ăn gì đã có trong tủ lạnh, hoặc bảo anh chị con, các cháu mua cho. Bố tập thể dục, đi bộ ngay trong phòng hoặc hành lang tầng hai này. Bố không cần xuống tầng một vì khách ra vào mua hàng, rồi bụi bặm ngoài đường bay vào.

 Thời gian đầu ông xem TV chán thì mở video xem ca nhạc, xem phim; thỉnh thoảng thích ăn thì mở tủ lạnh xem có gì ăn, nhiều loại quả: cam sành, cam sen, quýt các loại,…mà ông ăn được mấy, người già nhu cầu ăn không nhiều vì năng lượng tiêu hao không lớn. Đến bữa lúc con, lúc cháu mang cơm lên cho ông. Thức ăn đầy đủ nhưng ông ăn được bao nhiêu, mang lên rồi lại mang xuống, cơm, thức ăn chỉ vơi đi tẹo. Mấy ngày mới ở, ông chăm tập thể dục như hồi còn ở quê. Ở quê ông đi vài vòng quanh cái ao nhà hoặc đến mấy nhà ông bạn cạnh đấy, tập mấy động tác thể dục dưỡng sinh là thấy người thoải mái. Nhưng ở trên căn gác “trọ” đi từ đầu này đến đầu kia cái hành lang ngắn hẹp ông thấy bí bách lắm.

 Ông nhớ tới bà, bà bỏ ông đi được 5 năm rồi. Ông bà sinh được ba trai một gái, nuôi chúng ăn lớn học hành có công ăn việc làm, lấy vợ lấy chồng cho chúng. Cả  bốn con ông đều ở ngoài tỉnh nay gọi là thành phố. Khi còn song toàn ông bà được “tự do” ăn ở thích gì được nấy, sáng tối ra vào việc ông việc bà nhẹ nhàng, xem TV thưởng thức quan họ, cả ông cả bà đều mê chèo, rồi thi thoảng ông bà vẫn … Nói “tự do” vì khi ông bà mới lấy nhau ở với bố mẹ thì đâu được tự do: Ra vào khép nép, ăn nói giữ gìn, việc gì cũng phải thông qua bố mẹ. Có con thì vất vả nuôi con ăn học khi thời buổi cả nước khó khăn vì chiến tranh, vì cơ chế chính sách kinh tế thời đó dẫn đến mọi người mọi gia đình đều “bình đẳng”: nghèo, nhà nào cũng nghèo, ai cũng nghèo, cả nước nghèo; rồi “chạy” việc cho các con khi thời buổi cái gì cũng tiền, tiền,…tiền…. Năm năm từ khi bà mất, ông giữ nhà cửa sạch sẽ, trồng mấy luống rau, nuôi vài con gà cho vui, tự nấu nướng cơm nước…Thanh thản.

 Dần dần ông tập thể dục ít đi, ăn ít đi, suy tư nhiều hơn. Ông thường mơ thấy bà, ông nhớ mấy ông hàng xóm, nhớ căn nhà của ông ở quê, nhớ thời ông còn nhỏ, nhớ bạn bè ông thời trẻ trâu, nhớ con sông quê, nhớ con đê bám dọc bờ sông, nhớ nhiều thứ lắm, nhớ bố mẹ ông,…

 Ông ăn với các con cháu một cái tết ở thành phố, rồi ông yếu dần…

 Ra thành phố ở được hơn một năm thì ông đi với bà. Các con ông làm ma cho ông rồi đưa ông về quê, thế là ông bà lại được ở bên nhau.

23.9.2018

19 tháng 9, 2018

NHẪN

Phụ tử nhẫn chi, tự toàn kì đạo
(Cha con biết nhịn, trọn vẹn đạo nhà)


Phu phụ nhẫn chi, linh tử bất cô
(Vợ chồng nhịn nhau, con trẻ không côi)


Huynh đệ nhẫn chi, gia trung vô hại
(Anh em nhịn nhau, trong nhà vô hại)


Bằng hữu nhẫn chi, kì tình bất sơ
(Bạn bè nhịn nhau, tình bạn không xa)


Hình giả nhượng bộ, canh giả nhượng bờ
(Đi đường nhường bước, làm ruộng nhường bờ)

17 tháng 9, 2018

Day bấm 3 huyệt vị tốt nhất cho chuyện ấy: Cả nam và nữ đều nhận được những lợi ích "vàng"

Vân Hồng 
Có nhiều cách để cải thiện đời sống gối chăn, trong đó, day bấm huyệt là một trong những giải pháp hàng đầu được Đông y đánh giá rất cao. 3 huyệt vị này là gợi ý tốt nhất cho bạn.

14 tháng 9, 2018

THÁC NÀ KÈN (Xã Lâm Thượng). Núi Nà Kèn xanh màu xanh của núi rừng hùng vĩ! Những năm 60, 70 thế kỉ trước tôi mê đắm khi nghe bài hát “Bài Ca Người Thợ Rừng” của Phạm Tuyên: " …Rừng ơi! Trong tiếng ca hôm nay, Vang lên cuộc đời, sáng tươi trong tương lai…" Rừng sinh nước, Nước dưỡng Rừng; Rừng và Nước nuôi sống muôn loài, nuôi sống bao thế hệ Người. Nước đầu nguồn mát lạnh mùa Hè, ấm áp mùa Đông; Nước đầu nguồn êm đềm hiền hoà tạo nên Thiên Nhiên trong lành êm đềm cuộc sống. Bao thế hệ các cô gái Lâm Thượng đã ngâm mình tắm trong dòng nước đầu nguồn, từ thế hệ trước qua thế hệ sau làm nên làn da con gái trắng mịn, làn môi thắm hồng, đôi hàm răng ngọc ngà nụ cười tươi như hoa rừng, giọng nói riu rít như chim chim hót. Núi Nà Kèn hùng vĩ đã có từ hàng triệu Thiên niên kỉ xanh trong như mây trời; Hang Nà Kèn thẳm sâu trong núi cao, nước trong hang chảy ra dịu êm mát lạnh. Và thác Nà Kèn đổ 3 tầng trên cao xuống bọt tung trắng xoá thấm vào da thịt cảm được cái kì diệu của Thiên Nhiên. Đây thác Nà Kèn…! Mời…


12 tháng 9, 2018

THU BUỒN...

Phạm Thị Phương Thảo

Thu chạm vào vai em
Chiếc lá bàng đẫm gió
Mắt thu buồn bỏ ngỏ
Xanh vùng trời ta qua...

1 tháng 9, 2018

KIỆT TÁC VĨ ĐẠI CỦA LÒNG VỊ THA

Hồng Tâm


Thuyền phó tàu Titanic tiết lộ bí mật vĩ đại giấu kín nửa đời người, phương Tây họ văn minh hơn chúng ta từ rất lâu!