PTA 9-2009 Conference
Trong đời bạn thích họp phụ huynh không? Chắc ít
ai muốn, vì đến là phải đóng góp, xin xỏ, nói khó vì con mình hư. Nhà này có
hai thằng cu đi học (lớp 3 và lớp 1), bố mẹ đùn đẩy. Đành bốc thăm, Blog
HM thua nên vác máy ảnh đi…tác nghiệp và xem dân Mỹ dậy dỗ thế nào.
Các ông con đi học
Lũ con nhà HM suốt mùa Hè không được đi
đâu, vì bố đi công tác liên miên. Thằng lớn luôn hỏi, bao giờ đi học. Với
chúng, trường lớp là cái gì đó thân thương, xa mấy tháng Hè như đã lâu lắm.
Cháu Hồng Hạnh
Con gái anh Đặng Hoàng Duy, đồng nghiệp ở
World Bank, cháu Hồng Hạnh vừa học xong lớp 5 ở Hà nội. Sang
đây Hạnh vào lớp 6, trước đó cháu đã học mấy năm ở DC. Dự
khai giảng về, Hạnh hỏi “Bố có thấy ngày khai trường ở đây khác ta thế nào
không?”.
Nghe con gái giải thích, anh không khỏi
ngạc nhiên “Ở Mỹ ngày khai trường là ngày hội, bố ạ. Sau một kỳ nghỉ hè dài, ai
cũng mongđược tới trường nên cười rạng rỡ. Cô trò gặp nhau như mẹ
con. Ở VN ta thì ngược lại, trông mặt các bạn buồn rười rượi. Mùa Hè vui vẻ đã
qua, sắp tới phải đến trường”. Cháu nhấn mạnh hai chữ Phảivà Được rất
rõ.
Anh Duy giật mình vì so sánh
của học sinh lớp 6 về hai cách “trồng người”. Một nơi cho ra
lò rất nhiều em văn hay, chữ đẹp, nhiều giải quốc tế. Nơi
kia, học sinh rất kém tính nhẩm, chữ như gà bới, nhưng ra đời có
nhiều giải Nobel.
Với bố mẹ, khai trường lại là ngày…hạnh phúc
vì tống khứ “của nợ” đến lớp cho cô giáo lo. Suốt mấy tháng Hè, cả nhà om
tỏi cãi nhau, ai nghỉ phép để trông con. Riêng chuyện này, bố mẹ từ Tây
đến ta, ở đâu cũng giống nhau.
PTA bên Mỹ
The Parent Teacher Association (PTA) tạm dịch là
Hiệp hội Phụ huynh và Giáo viên. PTA không thuộc tổ chức đảng phái, nhà nước
hay tiểu bang, mà hoạt động hoàn toàn độc lập. Khả năng vận động hành lang có
thể vươn tới Quốc hội Mỹ nhằm tranh đấu quyền lợi cho học sinh và trường sở.
Thoạt nhìn, có thể nghĩ, PTA gồm toàn những bà
nội trợ, ở nhà trông con để chồng đi làm, ngồi với nhau để trao đổi cách thức
làm bánh hay rỉ tai mua hàng hạ giá. Trong thực tế, PTA có nhiều việc quan
trọng hơn bếp núc. Hoạt động của PTA hướng tới xây dựng quan hệ gắn bó giữa phụ
huynh, giáo viên và nhà trường với mục tiêu cuối cùng “vì quyền lợi của học
sinh”.
Đại loại như bên ta, công nhân có công đoàn, tuổi
trẻ có Đoàn TN, trường học có…PTA. Hoạt động cho PTA không lương, theo kiểu “ăn
cơm nhà, vác tù và hàng tổng”.
Hội Phụ huynh có đóng góp không? Đương nhiên, có
thực mới vực được đạo. Chả có nhà nước nào đủ “sữa” để chi cho các tổ chức xã
hội. Phí thành viên 5$/người/năm (lương tháng khoảng 2000$ cho người lao công).
Nhà tôi có hai ông con, đóng 5$ hay 10$ đều được, ai giàu đóng hàng trăm đô.
Phí đó dùng cho các hoạt động “chào mừng” như học
sinh được giải cao, biết ơn giáo viên vào ngày lễ, hội thảo về cách dậy dỗ con
cái trong nhà, các buổi nói chuyện mời chuyên gia cao cấp, xây dựng website, in
ấn tài liệu.
Nhiều PTA địa phương tranh thủ được sự đóng góp
rất lớn của những phụ huynh giầu có. Có tiền, PTA có thể can thiệp với trường
là nên dậy môn ngoại khóa nào thích hợp vì PTA có thể trang trải chi phí, hoặc
thay đổi chương trình giảng dạy tốt nhất cho con em
Cuộc họp phụ huynh 15’
Trường hai đứa học năm nay có 630 học sinh
từ 43 nước và nói 27 thứ tiếng, gọi là trường quốc tế cũng không ngoa. Vào
phòng họp, thấy một bác Việt kiều ngồi bàn phiên dịch cho những phụ huynh VN
mới nhập cư. Tiền thuê phiên dịch do PTA trả.
Vào đầu năm học, thường có “đại hội” PTA. Bà
hiệu trưởng phát biểu ngắn gọn và mời các thầy cô lên “sân khấu” cho phụ huynh
biết mặt. Rất lạ, toàn cô giáo, có mấy cô xinh như hoa hậu. Hội trường chật
ních các phụ huynh.
Từng cô đứng ra trước mic và tự nói về mình trong
vòng 15 giây. Mấy chục cô tự “PR” trong 5 phút, xong màn chào hỏi. Trình độ
public speaking của những giáo viên này thuộc đẳng cấp quốc tế, rất tự tin.
Họp với cô giáo chủ nhiệm
Màn tiếp theo là mời bố mẹ về lớp cô chủ nhiệm
họp. Bố mẹ được xếp vào chỗ của con mình hàng ngày vẫn ngồi. Trên đó có tên
con, tập tài liệu về chương trình học, thời khóa biểu, vài tờ rơi và…bức thư
của ông con gửi chính bố mẹ mình.
Trước cửa bọn lớp 3 là danh sách lớp và tờ tự giới
thiệu rất PR của bọn học trò. Thôi thì đủ kiểu. Ví dụ, “Tôi có em trai 6 tuổi,
tôi năm nay 8 tuổi, tóc đen và ngắn. Tôi thích kẹo không ngọt vì sợ béo. Đố
biết tôi là ai”. Mới đọc cứ tưởng con trai nhà mình, nhưng nét chữ lại không
phải. Tìm mỏi mắt mới ra bài văn chữ gà bới quen quen.
Cô giáo giới thiệu rất kỹ về chương trình học tập
trong năm, mục tiêu cuối năm, cách trao đổi giữa bố mẹ và giáo viên. Cách chấm
điểm O-Outstanding, G-Good, S-Satisfied, N-Need Improvement (Xuất sắc, Khá, Đạt
và cần Cố gắng) cũng được giải thích rất kỹ. Cô nhấn mạnh, S là hoàn toàn OK ở
trường. Từ lớp 3 trở đi, O và G sẽ rất hạn chế vì sợ trò, phụ huynh đua nhau
học vì điểm.
Nguyên tắc làm bài tập về nhà
Về nhà cần 30’ đọc sách buổi tối và có ghi chép
lại đầy đủ những sách đã đọc. Đó là một thói quen quan trọng của đứa bé. Bài
tập về nhà không quá 30’, đối với lớp 1 chỉ cần 20’. Còn lại các cháu nên được
đi ra ngoài, đi công viên, đi xe đạp. Học nhiều quá mụ đầu.
Cô khuyên, bố mẹ cần nói chuyện với con càng
nhiều càng tốt. Có đứa đến lớp được hỏi, cuối tuần em làm gì. Cu cậu ngắc ngứ
không trả lời được, vì chỉ nói “Em đến shopping mall rồi về”. Shopping chỗ
nào cũng không biết, chỉ nhớ chỗ đó nhiều quần áo, hình nộm, rộng mông mênh.
Lời khuyên, đưa con đi mua sắm thì cũng nên nói là ở đâu, mua cái gì và tại
sao. Đó là tập cho con kỹ năng nhớ, kể hay viết lại.
Trên tường là nội qui của lớp do chính tập thể
học sinh trong lớp viết ra. Chúng tự nghĩ ra luật lệ, cách phạt và ký tên ở
dưới. Lời thề danh dự này được treo cho đến cuối năm học. Mỗi lớp
có lời thề “chui ống” khác nhau. Không ai giống ai. Tự ra luật và tự chịu
trách nhiệm.
Điều cuối cùng là cô mong, bố mẹ nên dạy con tự
làm lấy mọi việc. Nhà trường sẽ rất vui khi thấy các em tự buộc dây giầy, mặc
quần áo, gấp jacket, đề tên vào balo hay biết đánh răng. Càng tự lập sớm càng
tốt, đó là cách dậy các em nên người ngay từ bé.
Viết entry này, HM ra vẻ thuộc “bài” thế
thôi. Ngoài đời bố mẹ bọn trẻ HM nóng nảy, không dạy được con.
Điên lên, giơ nắm đấm thì thằng cu ra cầm điện thoại gọi cảnh sát, hai bố con
gầm gừ dọa nhau. Ở nước Mỹ dân chủ nửa vời này, không ”bịt
miệng” được ai, kể cả bọn con nít.
Nhà Blog HM như hề, lúc cười nắc
nẻ, lúc khóc tấm tức. Nổi điên lên muốn bay về HN học cho sướng. Kém
đưa cái phong bì ra được Outstanding ngay. Nhưng nghĩ đến cái nóng hầm hập,
không điều hòa, ngày khai trường ít nụ cười, đưa con đến lớp như đánh
vật, lại nghiến răng, nhắm mắt…đưa chân. Là phụ huynh thì ở đâu cũng mệt.
Lời kết
Quả thật, lúc đầu nghĩ đi họp phụ huynh thì chán
lắm, lại chuyện thu tiền nong, đóng góp. Nhưng suốt cả buổi, nhà trường chỉ tập
trung vào nội dung làm thế nào để cùng gia đình đưa đứa con đến đích vào năm
học tới. Tôi đã bỏ hẳn 2 tiếng để dự cả hai lớp (1 và 3) cho hai ông con vì
thấy “Đại hội” PTA này thú vị.
Cả hai nơi, tôi đều viết trên tờ giấy nhỏ
nhắn rằng, bố đã đến lớp, ngồi vào ghế của con, gặp cô giáo tuyệt vời và mong
con học giỏi. Bức “tâm thư” ấy sẽ được hai ông tướng đọc vào sáng hôm sau trên lớp.
Chỉ hơi buồn, hai bố con Việt mà trao đổi thư
bằng tiếng nước ngoài, chat yahoo cũng bằng tiếng đế quốc. Lý tưởng là cho con
về VN học vài năm để hoàn thiện tiếng mẹ đẻ, biết học gạo, đi thi quốc tế có
khi được giải, rồi cho sang xứ Mẽo này cũng kịp. Nếu tiện, tôi sẽ đi họp phụ
huynh. Biết đâu lại có entry về cái sự học và đóng góp ở Hà nội tuyệt vời.
HM. 15 Sep 2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét