Lung linh sắc nắng, nhạt phai khô dần
Kiếp người chỉ có bằng ngần ấy thôi
Xin người đừng nói chia phôi
Đừng nói lời bạc như vôi giữa đời
Đừng để bèo dạt ,mây trôi
Xin đừng hờ hững, cả đời xót đau
Xin đừng vò xé tim nhau
Xin đừng đánh mất miếng cau, lá trầu
( Cúc đắng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét