Thơ của Thái Bá Tân
Ta tặng, khá thường xuyên,
Những món quà sinh nhật,
Đôi khi không ít tiền.
Thế mà rồi thật tiếc,
Mỗi lần về thăm nhà,
Ta ít, hay không tặng,
Bố mẹ một chút quà.
Vì ta biết các cụ
Mắng: “Bày vẽ làm gì!”
Nhưng ta lại không biết
Rằng sau khi ta đi,
Các cụ đem quà ấy
Sang khoe với nhà bên,
Tức là khoe con cháu
Biết điều và thảo hiền.
Nhiều khi, vì công chuyện,
Không phải do vô tình,
Ta chưa quan tâm lắm
Tới bố mẹ của mình.
Đừng để đến giây phút
Ta về quê, và rồi
Nhìn chiếc ghế trống vắng
Nơi các
cụ vẫn ngồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét