2 tháng 12, 2013

Tình Ta ?

Tình Ta ?  
Sơn Giang

   Lang thang trên Internet gặp bài thơ hay,Lá Xanh  liên hệ và được tác giả đồng ý cho đăng trên http://laxanh5713.blogspot.com. Tác giả cho biết đây là câu chuyện có thật (không phải của người viết), có hai bản chỉ khác nhau về câu chữ một chút và nói : “Nếu dùng được thì dùng, không thì bỏ”. Một bài thơ hay, đậm chất nhân văn, nặng nhân tình thế thái, giàu nội tâm, tự sự.
    Xin cảm ơn tác giả !
----------------------------------------------------------------


“Tin nhắn lúc nửa đêm.
 Anh giật mình thảng thốt
Vội vàng ra khỏi cửa
Không kịp nói điều gì”

Biết là em mất anh
Nhưng mà sao không thể
Giữ được mảnh trời xanh
Tình trăm năm kết tóc

Tại sao không thể khóc
Để vơi nhẹ nỗi lòng
Đắng cay không ai học
Sao ám ảnh nửa đời ...

Nỗi buồn em chất chứa
Nhuốm cả màu thời gian
Vết thương không gắn hàn
Ngày đêm đau nhức nhối
----------------------------


“Tin nhắn lúc nửa đêm.
 Anh giật mình thảng thốt
Bước đi như rất vội
Không kịp nói điều gì”

Biết là em mất anh
Nhưng mà sao không thể
Giữ được mảnh trời xanh
Tình trăm năm kết tóc

Tại sao không thể khóc
Để vơi nhẹ nỗi lòng
Đắng cay không ai học
Sao ám ảnh nửa đời ...

Nỗi buồn em chất chứa
Nhuốm cả màu thời gian
Vết thương không gắn hàn
Ngày đêm đau nhức nhối


(Thơ đồng nghiệp)

1 nhận xét: