Em thả dây tơ hồng, giăng mắc lối anh đi.
Em thả dây vương vít níu chân anh trở về. Em thả bùa thương nhớ lưng chừng trời mênh mang. Muốn thả ánh trăng vàng lung linh dòng sông Ước. Xin một lần ở giữa một vườn đầy sắc hoa. Muốn gom cả hương hoa về nhà xây tổ ấm. Ước một mình chân lấm, lội giữa dòng sông quê...
Cúc
Đắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét