6 tháng 5, 2014

" Nguyễn Đức Cần - Nhà văn hóa tâm linh " _ Thân thế và cuộc đời – Phần 11

" Nguyễn Đức Cần - Nhà văn hóa tâm linh "
__________________________

Thân thế và cuộc đời – Phần 11


Từ những năm 1940 , cụ Nguyễn Đức Cần đã chữa bệnh giúp cho nhiều người.
Lúc đầu cụ chữa trị bệnh cho những người trong họ tộc thân quen , nhưng sau đấy do chiến tranh loạn lạc , cuộc sống của gia đình cũng bị cuốn trôi theo dòng thời cuộc.

Kể từ sau khi hồi cư về Hà Nội năm 1950 , khi công việc trong gia đình đã ổn định , cụ bắt đầu nhận chữa rộng rãi , nhiều người đã biết đến danh cụ, người bệnh từ nhiều nơi tìm đến cửa cụ để xin chữa bệnh. Phương pháp chữa bệnh của cụ rất đặc biệt : người bệnh hoặc người nhà bệnh nhân đến gặp cụ , nếu được cụ nhận lời hoặc cụ cho một mảnh giấy có chữ ký của cụ mang về , thì bệnh có thể khỏi. Cụ chữa bệnh không dùng thuốc và Cụ có thể chữa bệnh từ xa .Cụ chữa nhiều loại bệnh như : Điên , ung thư , đau dạ dầy , sơ gan cổ trướng , máu trắng , thấp khớp , vẩy nến , phù thận , méo mồm, trĩ, uốn ván ,áp huyết, tim, liệt tay,câm, điếc, hen , đẻ ngược, viêm não…..
Bà An Thị Phú, sinh năm 1924, hiện ở tại làng Hữu Tiệp, Hà Nội là một người cháu gọi cụ Nguyễn Đức Cần bằng chú, kể lại : Tôi còn nhớ lúc tôi độ 15, 16 tuổi ( khoảng năm 1939), tôi bị một trận sốt thương hàn, tôi bị sốt hơn hai mươi ngày, người gầy và mệt lắm. Chú tôi ( cụ Nguyễn Đức Cần) đến nhà chữa bệnh cho tôi. Lúc đó tôi ốm nằm quay mặt vào trong , ông cụ đến chữa bệnh, không thấy cho thuốc gì cả, chỉ thấy ông cụ nói thứ tiếng gì đó.Sau đó thì tôi khỏi bệnh và đi bán hàng hoa ở chỗ trước cửa nhà GODART Bờ Hồ.
Lần khác, tôi bị bệnh rức đầu, đau đầu lắm không thể nào chịu được, tôi vào nhờ ông cụ chữa, cụ cho tôi một tờ giấy và dặn về để trên đầu.Từ đó, tôi khỏi bệnh ngay, tôi thấy không có tý gì là mê tín dị đoan cả. Ông cụ không cúng lễ, không lấy tiền của ai, ngay như tôi khi khỏi bệnh cũng chẳng biếu thứ gì đâu. Nhưng không phải ai ông cụ cũng nhận chữa. Ông cụ nói với tôi là : “ Ai vào đến cổng nhà tôi, ai có đạo đức hay không có đạo đức là tôi biết hết”.
Ông Nguyễn Văn Nhâm , ở xóm Hồng , xã Khương Đình ngoại thành Hà Nội nhớ lại : Vào văm 1951 , vợ tôi ( Bà Nguyễn Thị Sở ) sau khi sinh đứa cháu gái đầu lòng bị chết thì nhà tôi bị điên , nói lăng lảm nhảm , rồi nhà tôi leo lên cây, lội cả xuống sông Tô Lịch. Gia đình tôi đi chữa hết cả mọi nơi, bác sỹ tây , bác sỹ ta , vào bệnh viện Phủ Doãn , bệnh viện Bạch Mai giốt nhà tôi vào buồng riêng tiêm thuốc cũng không khỏi. Người ta mách ở đâu có ông thầy nào là đi hết , đến khi hết tiền và chẳng còn hy vọng nào có thể chữa được nữa.Thật may , lúc đó nhà tôi có bà dì tu ở chùa Hàng Cót, những khách thập phương đến lễ , nói chuyện với nhau là ở làng Đại Yên có cụ Trưởng Cần chữa được nhiều bệnh cho nhân dân ốm đau nguy hiểm mà thuốc thang ở đâu cũng không chữa được , mà đến cụ lại chữa được.Bà sư ấy bảo : “ Để dì đưa lên nói với cụ , xem cụ có chữa được không ?’’.
Lúc chúng tôi lên, thấy nhà cụ , người đến xin chữa bệnh đông như kiến cỏ . Tôi và bà dì vào nhà thưa với cụ , xin cụ giúp cho , lúc bấy giờ nhà tôi cứ sắn quần chạy vùng quanh sân nhà cụ như con ngựa lồng .Cụ bảo nhà tôi vào trong nhà ngồi. Cụ nói : “ Nếu mà cô chú đã đi nhiều nơi mà tiền nong không còn nữa , thì để tôi giúp’’.Cụ dạy, ở đây không phải cúng lễ , không phải thuốc thang , yên chí cứ về đi , cụ nhận , cụ chữa cho. Cụ cho một mảnh giấy để làm tin và cụ dặn để trong người cho cô ấy , cho thần kinh cô ấy ổn định. Sau khi về thì nhà tôi không nói linh tinh nữa , tuy vậy người còn ngơ ngẩn, tôi lại lên xin cụ , khoảng bốn tháng sau thì nhà tôi tự đi lên xin cụ và chưa đến một năm thì nhà tôi khỏi hẳn.Tôi thấy cụ chữa bệnh rất kỳ lạ, không thấy cụ cho thuốc, cũng không cúng lễ chiêng trống vàng mã tốn kém, thế mà bệnh lại khỏi.
Sau khi nhà tôi khỏi bệnh , chúng tôi lên cụ tạ ơn. Tôi đưa 20 đồng tiền Đông Dương , không dám nói là để trả ơn mà gọi là xin cụ tạ lễ.Cụ cười và nói : Thôi , tôi cho cô chú mang về làm vốn , để làm ăn sinh sống mà nuôi nhau, không phải tạ lễ ai cả .Cụ dạy chúng tôi : Cụ chữa bệnh cho có sức khỏe thì về làm ăn lương thiện , chân chính , đừng làm các việc phi pháp , theo được như thế thì cụ mới công nhận cho lên cửa cụ.Chúng tôi nghe theo lời dạy của cụ, làm ăn lương thiện bằng sức lao động của mình. Sau này nhà tôi sinh được tám cháu đều nuôi được cả, mỗi khi ốm đau cứ lên xin cụ , thế là mọi bệnh đều khỏi hết.

Nguyễn Đức Tài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét